|
đêm ngồi nghe thác đổ
Anh như người trong mộng
Đi suốt quãng đường dài
Ba mươi năm nhìn lại
Lòng tiêu sái hoang liêu.
Bạn bè như thác đổ
Sáng gặp chiều đã quên
Đêm ngày như phiên chợ
Rao bán đời đỏ đen.
Hải hành trên vạn dậm
Thâu ngắn quãng đường dài
Con tàu như nhỏ lại
Rên xiết tuổi miệt mài.
Tấm lòng Anh trống vắng
Nhìn ngắm mãi cũng buồn
Trở về thời hoang dại
Tuổi yêu đương hoang đường.
Boong tàu Anh trắng xóa
Như vôi bạc điểm sương
Đời ngọc ngà trau chuốt
Ai còn ai tiếc thương?
NgôThiệnTánh
|
|
|