|
36 năm ra khơi
(Thân tặng các anh chị trong gia đình Đệ Nhị Hổ Cáp)
Lần thứ ba bạn bè họp mặt
Ba sáu năm Hổ Cáp ra khơi
Thời gian dài sao ta thấy ngắn
Cứ tưởng như mới đó, hôm nào
Bạn chúng ta mỗi người mỗi nẻo
Khắp bốn vùng chiến thuật Nam Trung
Cùng chí hướng than trai vùng vẫy
Kiếp hải hồ sóng nước mênh mông.
Quân chủng đó, hải quân anh dũng
Quyết noi theo gương Đức Thánh Trần
Đuổi cộng quân ra ngoài bờ cõi
Cho dân vui an hưởng thái bình.
Nhưng than ơi! ngờ đâu nên nổi
Kiếp dân ta chịu lắm đọa đày
Một ngàn năm giặc Tàu đô hộ
Rồi trăm năm khổ bởi giặc Tây
Mấy mươi năm trong tay giặc Cộng
Khiến dân ta khốn khổ trăm bề
Nền đạo lý lần hồi suy sụp
Giải giang sơn gấm vóc xác xơ
Tiếng khóc than làm sao kể xiếc
Bởi vợ chồng, con cái ly tan!
Tháng tư đen phân chia trăm ngã
Người theo tàu bỏ nước ra đi
Ruột quặn đau khi rời quê mẹ
Đến vùng trời, mảnh đất xa xăm
Cuộc sống mới làm thân vong quốc
Nhớ quê hương nhỏ lệ đêm ngày
Kẻ ở lại vào tù "cải tạo"
Tận núi rừng chướng khí lam sơn
Thân tủi nhục ngàn cay trăm đắng
Nhớ vợ con luống nỗi đoạn trường!
Thời gian trôi ... cứ trôi ... trôi mãi
Bạn chúng mình kẻ trước người sau
Nhận nơi đây làm quê hương mới
Dựng cơ đồ từ sự trắng tay
Nuôi dạy con trong hoàn cảnh mới
Quá tự do, dân chủ, nhân quyền
Cũng khó cho người làm cha mẹ
Nhưng vì con, phải cố gắng thôi!
Mấy mươi năm bóng câu qua cửa
Tóc chúng ta nay cũng bạc màu
Con cái lớn công thành danh toại
Nơi xứ người thật sự đáng khen
Điều quan trọng dạy cho con cháu
Sống xa quê nhưng phải nhớ nguồn
Chim có tổ, loài người có gốc
Tổ quốc mình là nước Việt Nam
Mẹ Việt Nam đau lòng đang khóc
Nhìn đàn con xáo thịt nồi da
Đứa ngoài tê ào vô xâm chiếm
Đứa trong ni bỏ nước đi xa
Nơi xứ người khóc câu ly hận
Ngoái đầu về tím ruột bầm gan!
Hôm nay đây bọn mình gặp mặt
Mắt nhìn nhau ứa lệ ngậm ngùi
Miệng cười tươi nhưng lòng khắc khoải
Biết ngày nào trở lại cố hương?
NguyễnÁnh
Windsor, Connecticut mùa đông lạnh lẽo
Cảm tác theo nỗi lòng của chồng ( HC2 LêvănTài )
|
|
|