Nụ hôn trên chiếc lá cuối cùng
|
Bụi và người cuộn gió lửng lờ trôi Cây biên biếc nhìn nhau thầm thì đợi Đợt lá rừng phủ sóng nước biển khơi… Ta quen em cận kề mùa bão nỗi Tóc đen dài vai lụa trắng hoàng hôn Ngồi im lặng chờ thủy triều tràn tới Hạt cát vàng hôn chiếc lá tả tơi! ntt211111 |
vỉnh biệt bạn lê văn thụy
|
Nhìn di ảnh bạn lòng buồn vời vợi. Điếu thuốc trên môi và cặp mắt tinh nghịch ngày nào sau làn kính mát. Hảy nhìn đôi cầu vai "alpha chuẩn úy" sáng lấp lánh của Thụy đang mang. Và khuôn mặt hiền như thư sinh của Lê Văn Thụy. Thụy ơi, đâu đó xin nhận bài thơ như một lời vỉnh biệt của những người bạn HC2 mà giờ đây đã ngàn trùng xa cách..... Bài thơ cho Thụy Vui chơi ngày tháng thong dong Khi điếu thuốc bên lề Anh đã bỏ Thì trần gian đã tắt tự bao giờ Anh đã phải ngả lưng vì mệt nhọc Bạn bè ơi, Thụy cũng có đâu ngờ! Khi cánh chim Biển một ngày mệt mỏi Bay trở về gần trường Mẹ thân yêu Anh đã gởi linh hồn Anh trên ấy Không gian xưa hồn lẩn khuất cô liêu! Thụy ơi Thụy, cánh chim tìm về Biển Chắc cô đơn vì thiếu vắng bạn bè? Trên môi Anh điếu thuốc nằm ngạo nghể Đời Anh vui những tiếng nhạc hẹn hò! Thụy ơi Thụy, mồi cho người điếu thuốc Vổ về người theo nhịp sóng biển khơi Thôi nhé Thụy hồn bay cao Hổ Cáp Dẩu cô đơn cũng thoáng một làn hơi! Thụy ơi Thụy, bên mình người đã biết Ly rượu nào cũng rót một lần thôi Khi đã uống, uống vào cho cạn hết Mối thâm tình ngàn kiếp giọt ly bôi! Thôi nhé Thụy, con chim hiền của Biển Hãy bay đi như nốt nhạc vừa ngân Hãy bay mãi ngoài trùng khơi vạn dặm Và vui chơi những ngày tháng thong dong! 6/2010 |
Kính dâng Mẹ Thân mến tặng những người yêu thương Mẹ nhân Mother's day. Bạch Hoa thôn Ngày xưa Mẹ thích nhai trầu Trầu xanh nằm cạnh tép cau nõn nà Trên môi sợi chỉ xinh ra Mẹ thơm hoa bưởi mượt mà lãnh đen Thương Mẹ dãi nắng dầm sương Cho con cấp sách đến trường ê a Đến khi mẹ tuổi về già Thằng con quân ngũ phải xa lệnh đường Vẫn còn một nắng hai sương Trông tin con trẻ chiến trường bình an Vái van cầu nguyện lần tràng Đêm đêm thắp ngọn đèn vàng đợi con Vẫn còn còm cõi lo toan Miếng cơm hạt gạo chờ con trở về Mẹ ơi! Lỡ một lời thề... Đứa con của Mẹ xa quê vượt trùng Tin nhà hiu hắt đợi mong Mẹ đau Mẹ yếu Mẹ trông con về Hiên ngoài gió lộng lê thê Đông qua hạ đến tái tê cõi lòng Ai về ghé Bạch Hoa thôn Quê hương của Mẹ linh hồn của con Ai về cho gởi nụ hôn Mẹ ơi xa cách nhưng con ước nguyền Một mai đất nước bình yên Con về lạy Mẹ phỉ nguyền ước mơ! ... nttánh0512 |
hành trình tháng 4 đen! 1. Kẻ ở trong rừng, kẻ trong bưng Vai mang súng đạn rất tưng bừng Cưu mang chủ nghĩa đòi giải phóng Một thế hệ vàng đã nổ tung! Kẻ ở trong thành, kẻ trong quê Vai mang chí cả giữ lời thề Chống lũ tham tàn gây đổ nát Mạng sống người dân quá não nề! 2. Kẻ ở trong và kẻ ở ngoài Xô kéo nhau hoài chẳng chịu thôi Kéo mãi chiếc xe đời tan nát Đất nước cuối cùng phải tả tơi! 3. Kẻ ở lại nhà kẻ ra đi Thời gian ai biết sẽ ra gì Mấy chục năm trời còn đi mãi Đi hoài, mệt nghỉ, nghỉ lại đi... nttánh0412 |
mê lộ
Nhớ lại trường xưa quyết một lòng Thương thầy mến bạn nhớ non sông Mài gươm hào kiệt lòng đà tỏ Nung chí anh hùng dạ đã trong Mê lộ chập chùng giăng trước mặt Hỏa mù mờ mịt mãi chưa thông Gửi ai chút ý tình xa cách Mong bớt vơi đi những dị đồng! ntt032012 |
một ngày mùa xuân hoàng sa! "Vậy là xuân đã về Phố phường đầy hoa nở Bên dòng sông giá băng Ngựa Hồ cương buông thả Đàn chim Việt thẩn thờ Đời như… mây lả tả!” Xuân về lạnh buốt Hoàng sa Nhớ hồn tử sĩ vật vờ biển Đông Đóa hoa trên biển phiêu bồng Sáng mai bến lạ chiều trông nhạn về Nhấp nhô hoa biển mịt mờ Trùng khơi sóng nước sơn hà long đong Xuân về thắp nén hương lòng Hải âu mong chút tâm thành đến anh Trường sa vạn dậm hải hành Hoàng sa còn đó tên anh vẫn còn Ngụy Văn Thà như nét son Tô lên sử Việt nước non ngàn đời Mùa Xuân én lượn khắp nơi Thoảng trong tiếng gió như lời biết ơn Mùa Xuân mai nở vàng đường Gắp trang Sử lại còn vương mắt nồng! nttanh012012 |
ngang tàng (Mến tặng tdt) 1. Đáng yêu cái thuở ngang tàng Đi đâu cũng có vài nàng theo sau Bi giờ như cá mắc câu Đi đâu cũng bị diều hâu rập rình Kính mong quý cụ niệm tình Thân già lỡ vận thưa trình với ai? 2. Ngày xưa a rất ngang tàng Ngày nay a chỉ làng nhàng với e Ngày xưa a uống say mèm Ngày nay a chỉ tòm tèm ít thôi! Sự đời thế đó em ơi Cái thân a đã bị đời... lãng quên Chỉ còn ba chữ lèn quèn A đem ra nốt kẻo nàng khinh ta! Ôi... Cuộc đời như cái lá đa... Ha.ha... |
cơn mưa thu đầu tiên Bỗng chốc mưa thu ở đâu về Lạnh lòng người lữ khách xa quê Vời trông nhân ảnh mờ sương khói Đọc lá tin nhà dạ tái tê! Rồi bỗng mưa thu đẫm nét mù Gió hờn phảng phất giọt song thu Bóng ai mờ nhạt như sương khói Biền biệt muôn đời mộng viễn du! Rồi bỗng mưa thu lặng lẽ tìm Một ngày rơi mất dấu con tim Nhưng nghe rất rõ lời thu nói Tiễn bóng thời gian một nỗi niềm! Rồi bỗng mưa thu nhạt dấu hồng Hiên ngoài sương khói tỏa mênh mông Hắt hiu chiếc lá vờn theo gió Lạnh lẽo len theo tận đáy lòng! nttanh112011 |
sỏi đá lên men Tôi đấy hả bỗng trở thành câm điếc Bỗng ngu ngơ trời đất một màu đen Tôi đấy hả bỗng tâm hồn biền biệt Từ dạo nào người ốm yếu ho hen! Tôi đấy hả khóc cười không hẹn trước Bỗng giật mình trời đất lại đảo điên Như con suối cạn khô đầu nguồn mạch Tôi bật cười vì sỏi đá lên men! Tôi đấy hả đi hoài chưa thấy mệt Dẫu con đường đầy lật lọng tai ương Loài dã thú cứ thòm thèm liếm mép Mảnh linh hồn chưa kéo lớp da non! Tôi đấy hả con tàu đang cỡi sóng Nhấp nhô hoài chẳng biết bến bờ đâu Loay hoay mãi giữa cuồng phong phẫn nộ Bỗng giật mình vì gỗ đá còn đau! nttanh112011 |
cái gia huyền “Phận già tuổi hạc bay xa Níu theo mỗi bước la đà cỏ mây...” Sau sinh nhật là quãng không Lơ mơ bầu rượu xuôi dòng nước trong Tuổi già tóc bạc như bông Long lanh ngấn lệ tơ đồng lẻ loi Soi gương như thấy non Đoài Thấy sông uốn khúc thấy đời đỏ đen Thấy lung linh nét phai tàn Thấy trăng, thấy nửa dung nhan trở mình Thấy em ngưng nói làm thinh Thấy anh đứng cạnh tưởng mình là ai? Ha.ha... nttanh102011 |
lãng mạn .... sinh nhật “Nếu anh gần em mỗi ngày thì đâu còn nỗi nhớ mong xa cách! Còn nếu xa em vạn dậm thì lấy gì lấp kín nỗi nhớ thương?” Anh cũng muốn mùa thu dài bất tận Để lòng anh hòa nhịp với yêu đương Để được nhìn em điệu múa nghê thường Và mê mẫn trong đêm dài mộng mị! Anh cũng muốn mùa thu chùng một tí Để anh nhìn cho hết dáng thu qua Để anh mua gấm vóc lụa là Trang trải đủ cho mùa thu im ngủ Anh cũng muốn mùa thu về trú ngụ Dấu trong tim anh ấp ủ nghìn năm Vì mùa đông dài lắm u trầm Sẽ băng giá trái tim em vĩnh viễn Dẫu mùa xuân sẽ về nhưng xa lắm Anh đóng băng thành nhân tuyết cô đơn Anh sẽ thành loài quạ cổ trăm năm Ngâm nga mãi một bài thơ đứt đoạn... nttanh102311 |
vạt nắng "Em đã biết hết những bí mật của anh!" Em ngồi xe thổ mộ Chạy về hướng Biên Hòa Con đường dài thăm thẳm Như biến vào hư vô Tiếng roi vút dọc đường Hỏi thăm người tảo mộ Tượng người lính năm nào Chỉ còn sầu thiên cổ? Vậy là anh đã về Trên chiếc xe thổ mộ Người phu khiêng cáng đổ Manh vai áo rách toang Em sụt sùi bên lộ Con đường dài thênh thang Mai này người tảo mộ Sẽ không chờ quá giang Lang thang vườn địa đàng Chiếc lá vàng quá mỏng Lòng người như vạt nắng Những tâm hồn nát tan! nttanh102011 |
mưa đầu thu “chiều hôm qua cơn mưa đầu thu đã về trời Cali ai giăng màu mây tái tê… ” Ngậm ngùi tiếc ngọc thương hương Bước chân sỏi đá dậm trường Bồng lai Vu sơn mấy thước hình hài Cơn mưa giọt ngắn giọt dài thâu đêm Tỉnh ra giấc mộng vương thềm Ái ân hay chỉ là điềm chiêm bao? nttanh102011 |
chiếc lá mùa thu Vàng trời lá thu phong Như thấy sóng trong lòng Bao thu về vẫn thế Kiếp người quá long đong! Vàng trời lá thu phong Nghe xao xuyến trong lòng Em ơi đừng hát nữa Khi người đã sang sông! Vàng trời lá thu phong Nghe nức nở trong lòng Tin nhạn về vắng vẻ Người còn đó hay không? Vàng trời lá thu phong Nghe mất mát trong lòng Em về đâu em nhỉ Có còn nhớ thu không? nttanhthang92011 |
sam-58 Dạo “Sờ đầu thấy cọng đuôi sam Sờ đuôi thấy bản công hàm lọt ra Giật mình gọi bạn chiều qua Hẹn đi thắp nến Bolsa đỡ buồn!” Có những cái đuôi sam không ngừng mọc Đang lập lòe như những ma trơi Treo trên tóc, gắn trên môi, phà trên hơi thở Của cuộc đời đang héo hắt chơi vơi! Có những cái đuôi sam tàn độc Dưới làn da lúc nhúc như sâu Đang đào khoét từng tế bào huyễn hoặc Đã thối ung nhày nhụa mấy nhiêu đời! Có nhiều lắm những đuôi sam mới mọc Biết đâu mò khi chúng ẩn trong ta Chúng giả nghĩa giả nhân không mắc cỡ Ngồi ung dung gậm nhấm mảnh dư đồ! Có nhiều lắm những đuôi sam rất mới Đang kiêu căng chà đạp chẳng dung tha Trên đường phố mỗi ngày em đi học Trên quê hương thầm lặng quá lâu rồi! ngo thien tanh thang 9 2011 ngô thiện tánh |