|
hội trùng dương
Biệt ly từ thuở đầu xanh tóc đời muôn vạn nẻo đã chia phôi bốn hướng mịt mù cơn gió bụi lăn lóc vào trong cuộc chiến này những thằng bay bổng trong trời rộng đôi cánh tung hoành xé toạc mây những thằng vượt suối băng rừng thẳm súng đạn ba lô nặng chĩu vai những thằng tiêu tán đời trai trẻ khi không mà đã bỏ cuộc chơi ta chọn hay là ta chẳng chọn thả đời cho một kiếp nổi trôi mà bỗng mê say mùi biển mặn mà thèm tha thiết chuyến ra khơi những hòn đảo lạ như chờ đón ngọn sóng nào đang cất tiếng mời những cánh chim bằng bay bạt gió biển rộng mênh mang đến trắng trời những chuyến hải hành như mộng ước cho dù thương nhớ nát lòng thôi thương nhớ, ừ thì thương nhớ đấy thì uống cho vơi chén rượu đầy đâu cần kể số gì thân thế rượu còn ta cứ uống cho say kẻo mấy chú em cười trách nhẹ ông thầy mà chẳng dám chịu chơi dẫu cho lát nữa tan cuộc rượu chỉ khiến ta càng thêm lẻ loi nửa đêm thuyền ghé vào châu thổ hai bờ cây rậm bóng ma trơi đôi lần nhìn xác thằng em trẻ cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi ? nhớ câu thơ cổ mà rưng lệ gió thốc lòng ta cũng tả tơi mùa nước ròng đang cuồng nộ chẩy giặc quẩn quanh như thú rình mồi cơn say lập tức như tan biến đốc thúc nhau dàn thế trận chơi bao mùa quần thảo trong sông rạch lòng vẫn mơ màng nhớ biển khơi hẹn với bao nhiêu quần đảo vắng đợi ta đốt lửa rực chân trời ... nào có ngờ đâu ngày gẫy đổ tan nát từ đây cuộc đổi đời đứa đi đi mỏi đường danh lợi đứa ở ở trong kiếp đọa đầy năm tháng miệt mài lo cơm áo bằng hữu thôi thà như mây bay đôi khi cũng thấy lòng man mác rót nghiêng chai rượu mà không say chớp mắt ngoái trông đầu bạc cả ta còn ta mất những ai đây thế giới dường như thu hẹp lại xao xác bên tai tiếng gọi bầy con chim mỏi cánh bay tìm tổ chiếc lá rơi về với cội cây tìm nhau như thể đi tìm lại chính cái tâm mình đã bỏ rơi tìm nhau như thể đi tìm lại tiếng gọi Trùng Dương lộng bốn trời ...... cung vĩnh thành |