vĩnh biệt nguyễn văn nhất lãng
Thoáng một chốc tin buồn bay mấy ngả
Hồn đã lìa thân xác đã vô tri
Có thể hôm qua còn ước mơ gì
Nay vĩnh viễn Lãng đã về với Biển
Không tiếng gọi ngọt ngào biểu hiện
Nhưng bạn bè sao lẹ quá chia ly
Họ Nguyễn Văn Nhất Lãng ra đi
Để lại nỗi thống trầm như sỏi đá
Bạn bè còn đi ngang mà xa lạ
Vì mình anh đã mệt lã cô đơn
Trong chút ưu tư có lẽ dỗi hờn
Lãng đã biến hồn anh thành sương khói
Dẫu có khói sương bạn bè vẫn gọi
Uống cùng nhau vài ba cốc lưu ly
Tiễn bạn ra đi chẳng biết nói gì
Dẫu đã uống ngàn vạn lần vô lý
Vẫn tự hỏi sao cuộc đời kỳ bí
Có chút gì ràng buộc nhau đâu?
Có những cái đau cũng có cái sầu
Cũng có cái khổ mãi ràng buộc nhau
Từ Bạch Đằng 2 tuôn về biển cả
Khóa 20 nay Nhất Lãng còn đâu!
Về đâu bạn hỡi?
Tiếng hát cao lời ai oán
Bàn tiệc chưa tàn mà hồn tản mác
Bạn ra đi còn thương tiếc nào hơn
Lãng ơi Lãng!
Hổ Cáp ra đi cánh chim biền biệt!
Ngoài trùng khơi sương khói mịt mù xa
Cho một cánh tay vẫy lên từ giã
Cõi đời nào khác một giấc phù du!
Vĩnh biệt bạn,
Ngô Thiện Tánh
04242012
|
|