Khi tôi trở lại Nha Trang
bước chân tránh nẻo quân trường thuở xưa
như là trốn nỗi xót xa
như là muốn xóa cho nhòa niềm đau.
Nhưng mà chân bước về đâu
phố xưa đã đổi mộng đầu đã tan
đời trôi những bước lang thang
tháng năm ơi những nhỡ nhàng tháng năm.
Tôi về nhưng chẳng thấy gần
phồn hoa kẻ chợ hồng nhan đứng đường
tôi về tìm lại quê hương
thấy như kẻ lạ lạc chân chốn nào.
Nghe xa tiếng sóng dạt dào
hay là tiếng nấc nghẹn ngào trong tôi
người xưa cảnh cũ đâu rồi
trong huyên náo thấy cuộc đời vắng tanh.
TRỜI ĐẤT BAO LA
Thôi thì trời đất bao la
cánh chim đã mỏi quê nhà đã xa
mênh mông sóng nước giang hà
héo hon bóng mẹ nhạt nhòa bóng em.
Thôi thì duyên tiếp dẫn duyên
nghiệp đan vào nghiệp nối miền tử sinh
chiều hôm lỡ chuyến đăng trình
hoàng hôn nhuộm khói tâm tình ngẩn ngơ.
Thôi thì theo gió mây đưa
tình xưa đã thả theo tờ mộng bay
hồn em ở chốn xa này
dẫn ta trở lại tháng ngày thanh xuân.
Ngồi bên mộ chí tần ngần
nghe trong xa vắng lời thầm lẻ loi
tiếng chuông hồi hướng bồi hồi
thôi thì đâu cũng đất trời bao la.
KHI VỀ ĐẤT TRÍCH
Ta về đất trích lòng thăm thẳm
trời đã vào thu hiu hắt thay
vàng thắm non cao mùa lá rụng
nắng mỏng ơ hờ trên ngọn cây
đất trích không mong người trở lại
hững hờ đến cả ngọn heo may
thổi tung kiếp lá vàng lưu lạc
chẳng kịp rơi về với cội cây
thôi thì theo gió mà trôi nổi
gặp nhau ở một chút duyên này
bạn tác bao năm trời phiêu bạt
choàng vai ấm lại cuộc rong chơi
câu tung lời hứng nghe ròn rã
tiếng cười vang động cả chân mây
câu thơ tao đọc ân tình thế
tán nhảm tào lao kệ chúng mày
chén phạt chén mời tao cạn hết
mấy thuở rượu chùa dại gì say
chiều hôm lỡ chuyến đường xa lắc
thôi thì ngủ đậu một đêm nay
ngày mai ta lại lên đường nữa
một chuyến giang hồ thỏa chí trai
chí trai dẫu có như hạt mít
lăn lóc đời ta đã mệt nhoài
đất trích không dung trang hào kiệt
bọn mình đầu bạc trắng như mây
gặp nhau vẫn cứ mày tao miết
như cái thuở nào sách nặng vai
hồn mộng bên ngoài khung cửa lớp
tình đầu tình cuối đều mê say
ngồi quanh tính sổ xem lời lỗ
thằng được thằng thua cũng trắng tay
mộng lớn mộng con vèo lá rụng
tháng ngày khói tỏa cuối đường mây
tao về đất trích lòng thăm thẳm
trời đã sang thu buồn lắt lay .....