mùa xuân đã qua chưa?
Sáng nay trên đĩa bánh còn mùi vị của một cái Tết vừa mới đi qua,
Anh thong thả trở về
Nhớ đừng quên nhé em!
Cho anh uống chén rượu
Tiễn đưa em về dòng sông ấy
Dựng lên cho anh chiếc thảo lư
Mùa đông
Để anh về hát cho em nghe
Những gì thuộc về quá khứ
Khi trái tim chúng ta
vẫn còn vỗ nhịp khát khao ...
Nhớ đừng quên nghe em!
Mang giùm anh chiếc áo cánh mỏng manh
Là hình hài em đang đứng đợi
Bên giòng sông Phú mơ màng
Dù người nông phu đã bỏ quên cánh đồng xưa ướt át
Mới đó mà đã như xa xưa rồi
Em biết không
Con chim hải âu dù bất tử
Nhưng đôi cánh đã giá băng thành
huyền thoại của một người thủy thủ già ...
Nhớ đừng quên nghe em!
Gắn trên đôi môi nụ cười như thủy tinh
Vỡ ra chạy ùa trên vai anh
ôm lấy như muốn níu theo một cuộc tình
và nhớ đừng quên nghe em!
Còn có anh
Cây cổ thụ im lìm chờ đợi
Một mùa xuân
Do em mang về từ một giòng sông thân yêu ngọt lịm vùng quá khứ
Nhớ nghe em!
Chiếc thảo lư mùa đông
Mang ấm áp triền miên ấp ủ một cuộc tình
Mà bên triền sông đó
Anh chỉ thấy đôi môi em đỏ hồng rực rỡ
Như mùa xuân dẫu đi qua nhưng bất tử
Phải không em?
nttánh
022012
|
|