1. Biển giận chi mà cuồng nộ thế đập vào núi đá đến tang thương chẳng lẽ bao đời còn đau mãi cái hận ngày xưa mất Mị Nương? 2. Ngồi chơi trên bãi ngày xưa cũ vốc cát cho luồn qua kẽ tay bao nhiêu năm tháng trôi biền biệt tuổi trẻ vèo như chiếc lá bay. 3. Đảo vắng, dăm mười tên lính thú nửa đêm nổi lửa hát ca chơi những giọng khàn khàn như tiếng khóc nhớ những đêm vui, nhớ não người 4. Có buổi đất trời đều thịnh nộ mây đen vần vũ đến thảm thê sóng gào lên những hồi man rợ thương phận con người nhỏ bé kia. 5. Nửa đời trôi dạt quê người có lần về lại biển trời quê xưa tìm nhà sao chẳng thấy nhà hỏi mây mây cứ lặng lờ mây trôi hỏi sông sông chẩy ngậm ngùi hỏi người người chẳng trả lời quay đi. cung vĩnh thành |
|