|
- Thân tặng bè bạn đã trở thành một phần cuộc sống của người viết. - Riêng tặng các Hổ Cáp 2 và phu nhân. - Tặng những người thân yêu trong gia đình và con gái ở xa. Bạn nghe tin đi Mỹ Đều tròn mắt “Ô hay!” Người ta về nườm nượp Mày thì lại sang Tây (1) Có ngược chiều không hả? Hoàng ơi là Hoàng ơi! Đất Mỹ cho tuổi trẻ Mày thì hơn sáu mươi Lao động không còn sức Đầu óc chẳng bằng ai Net cũng còn lóng ngóng Di động chưa từng xài Làm dân Đại Cường Quốc Mà như thằng trời ơi! Cũng có thằng an ủi. Mày thì nước mẹ gì. Nhưng được hai đứa nhỏ Thôi cứ liều mà đi. Còn con bé ở lại? Đâu có gì mà lo Sang rồi bảo lãnh tiếp Năm năm, Một giấc mơ! Mà nếu chẳng đi được Thì cũng tốt mà thôi Coi như nó giữ chỗ Cho mày có đường lui. Nước mình thì mình ở Nào sợ ai ngán ai, Ta học kiểu “các bác” Đi vẫn “cắm” lại người ..... Càng nghe càng phát mệt Lỗ tai cũng lùng bùng. Con đường mở trước mặt Mọi việc rối bòng bong Thương con gái ở lại Cứ thấy nhói trong lòng. Chân tay như ... đi mượn Chẳng việc gì lo xong! Con gái thì an ủi Bố lo gì bố ơi Bạn con chúng đều bảo Mày sướng nhất trên đời Được du học tại chỗ Chẳng lạ cảnh lạ người So với du học thật Nào đã ai hơn ai? Thì cứ cho như thế Nhưng sao khỏi bùi ngùi Tình cảm Việt Nam Quốc (2) Là thế đó con ơi! Nói thì nghe ngon lắm Mà ra tới phi trường Con cứ (khóc) sùi sụt khóc Cho bố quặn lòng thương. Các bạn bố đều bảo: “Cứ vui lên đi con, Địa cầu giờ nhỏ lắm. Chỉ một giây nhấc phone.” Bạn nhắc lời hay quá, Địa cầu mái nhà chung Ở chốn nào cũng vậy Chỉ vài giờ đằng không Là đã vui sum họp Là đã chuốc rượu mừng Xa gì Mỹ với Việt Sá gì Tây với Đông Thôi đừng suy nghĩ nữa Tên đã (d)rời dây cung Dù sao thì hãy nhớ, Phải cố mà.. ung dung, Và hiên ngang từ giã Bạn bè cùng người thân. Thôi mọi người ở lại, Ta vào cuộc xoay vần Rồi đằng vân giá vũ (3) Vài giờ đến Hồng–Kông Nước người tiến bộ quá! Phi trường rộng mênh mông Phi cơ nhiều như lá Nhìn thấy đắng trong lòng Nước mình như thùng rỗng Kêu vang xóm vang đồng Sao mà buồn mà tủi Trời đất biết hay không Có tỉnh mau cơn mộng Hỡi nòi giống Tiên-Rồng Cứ sai rồi sửa mãi Sửa bao giờ cho xong Chuyện nước non mà cứ Như anh chàng chơi ngông Lỡ xẩy chân một bước Lùi trăm năm như không! Ta cũng vừa chợp mắt, Đã ba ba năm ròng Cơ hội đừng để vuột Để vuột là hư không Giờ ra ngoài mới biết Vốn Anh văn ăn đong (4) Tìm Gate cũng đủ mệt Nói chi chuyện viễn vông Ta bây giờ chẳng khác Chuyện ngàn xưa Tề Thiên Cân đẩu vân một phát Từ Đông tới Tây thiên Phi cơ chạm bánh LAX Mới hai giờ không năm Ngước nhìn lên bảng lịch Tháng Tư ngày hai lăm Mỹ Việt cũng thật lạ Cách nhau cái ao chung (5) Sáng chiều tuy có khác Phân biệt thành Tây-Đông Bay nửa vòng trái đất Vẫn một ngày âm dương Ngước nhìn lên vô tận Vẫn một trời một trăng Soi mình trong đáy nước Còn nguyên nỗi đau chung Nhân quyền và dân chủ Sao còn quá mông lung Năm triệu người đã chết (6) Liệu có ích gì không Bức tường đen nước Mỹ (7) Còn khoảng tối sau lưng Năm triệu hồn dân Việt Dù là oan hay ưng Có chốn về không nhỉ? Hỏi mà buồn rưng rưng Cơn gió lạnh đất mới Thổi buốt lòng tha phương Còn vẩn vơ suy nghĩ Đã tới cổng an ninh Nhân viên tưởng mình giỏi Xổ từng tràng liên thanh Như súng thù bắn vãi Thuở đang còn chiến tranh Tai như vịt nghe sấm Ngờ ... chẳng phải tiếng Anh Người nhân viên gõ bút Ánh mắt nhìn đăm đăm Xếp hồ sơ rồi hỏi “Mọi người ... No Anh văn?” Mời theo sang cửa khác Chuyển nhân viên Việt Nam Bụng mừng tim đánh trống A! đồng hương đây rồi Miệng trơn như xối mỡ Khai mau để về thôi Giọng cô bé thật chậm “Xin đừng nói quá mau Và xin nói thật chậm Cháu không hiểu kịp đâu!” Ồ mình ngơ ngẩn thật Cô bé là Việt kiều Mình Việt Nam...”bản gốc” Dễ gì hiểu hết nhau Cô bé lại nhiều việc Chắc là phải đợi lâu Tiếng Anh mình chẳng hiễu, Tiếng Việt người không thông! Thôi thì đành chịu vậy Chờ lâu ắt phải xong Nhưng cũng là lâu quá Mình người ra cuối cùng Ra đến cổng phi trường Bạn bè cùng người thân Đã tưởng rằng đi lạc Lúc quá cảnh Hồng Kông Anh chắc cũng nghẹn ngào, Thời gian chờ quá lâu Đã mười hai năm chẵn, Chẵn cả những lo âu. Mười hai năm chờ đợi, Có ít ỏi gì đâu! Bạn tay bắt mặt mừng Mày chắc ra cuối cùng ...? Chờ lâu cũng sốt ruột Không hiểu mày ra răng? Nắm tay bạn bồi hồi Xuân, Thành, Vũ, Tín ơi, Ba ba năm có phải Vẫn một giây đất trời Tình bạn vẫn xanh ngát Chỉ tóc là bạc thôi! Giọng cười thì rất trẻ Như chưa từng sáu mươi Hào khí nào thuở trước, Vẫn đầy trong nụ cười Đầy biển sông kình ngạc Gọi chí trai ra khơi Vẫn mũ sụp che mắt Để ngước mặt “kên” đời Sao mà thương mà nhớ Một thuở nào ... xa xôi Đất người đang lạnh giá Mà ấm áp lòng trai Tay bạn truyền tia lửa Cháy niềm tin trong tôi... Những ngày đầu mới đến Gặp rất nhiều bạn bè Những tháng xưa ngày cũ Cùng lũ lượt theo về Chuyện xưa như trái đất Trong xó xỉnh cuộc đời Cũng lôi ra bằng hết Thắp sáng trong niềm vui Nhiều bạn qua điện thoại Nói chuyện vài giờ liền Gặp nhau mừng rỡ quá Quên cả việc tốn tiền Người thăm - người chỉ vẽ Những gian nan bước đầu “Ai cũng như thế cả, Tốt nhất đừng lo âu Mày đúng là ... trâu trắng...**! Đến Mỹ kinh tế down Mà lần này down nặng Vì thêm khủng hoảng dầu Mất mùa là cái chắc Nhưng đói ... cũng còn lâu Nên cũng đừng hốt hoảng Nghỉ đã, rồi tính sau.” Một tuần vừa hồi sức Các bạn Nam Cali Mở tiệc mừng chào đón, Người ở lại Charlie (8) Bạn thương mình ở lại, Một thời gian quá lâu Nên gọi đùa làm vậy Nghe gờn gợn nỗi đau Chiến tranh cơn ác mộng Đặc quánh trái tim sầu Còn quẩn quanh đâu đó Có dịp lại tuôn trào Thương những Nguyễn Đình Bảo Chết giữa cuộc binh đao Thương cá kình Nhật Tảo (9) Chìm giữa sóng ba đào Thương bao người trẻ tuổi Xương bọc da ngựa câu Công dã tràng xe cát Hồn tử sỹ về đâu? Thương những người tàn phế Vì đạn bom ngày nào Giờ lê thân khắp ngõ Lời xin ăn nghẹn ngào Thương những mồ vô chủ Nằm lại nghĩa trang sầu Ai đang tay đập phá Vết nhơ để ngàn sau (10) Thương bao ngươì ở lại Giữa quê hương thay màu Thân hằn bao nỗi nhục Mang ”ngụy“ danh đớn đau Ai là chân, là ngụy (11) Gây xương trắng máu đào, Thì quan tòa lịch sử Đã phán xét xong đâu Mà mỗi ngày xa xả Đem ra xỉa xói nhau Màn kịch sao dàì quá Còn dài đến bao lâu Những anh hùng khờ daị Sao không tỉnh ngộ mau Chuyện xưa Tư Mã Ý (12) Đối Khổng Minh mưu cao Vẫn cười thầm đắc ý Anh hùng ... kẻ chết sau Anh hùng sau chiến trận Chẳng vinh quang lắm đâu Trước năm triệu người chết Và triệu triệu nỗi đau Nếu suy nghĩ được như thế Ta sẽ bớt ồn ào Thôi đừng buồn chi nữa Nào nâng chén mừng nhau Ta, những người sống sót Cuộc chiến kinh địa cầu Hạnh phúc nào hơn thế Các anh chị thân yêu! Xin một ly để lại Như một lời kinh cầu Những linh hồn Mỹ Việt Đã sống chết bên nhau (Nhà Mỹ toàn trải thảm Biết tưới rượu vào đâu) (13) Ly thứ ba chúc phúc Hôm nay và mai sau Cuộc đời là dâu bể Ta ra khơi bể dâu Bể dâu còn dậy sóng Mà ta đã bạc đầu Nào cạn thêm ly nữa Cả nỗi mừng, nỗi đau Quý phu nhân Hổ Cáp Cùng nhắp môi đi nào Đất Mỹ này lạ lẫm Ông say bà lái tàu Cũng nhờ cái ticket Bà chẳng dám say đâu Bà thay quyền hạm trưởng Lái an toàn đêm thâu Ta cứ việc say khướt Có bà xã bao sau Jăngo ... thì ở lại (14) Như chàng Cảnh ... nhái bầu Mai về ... vợ đánh ... mắng!!! Mông trước ... đầu vào sau Ta đã là dân Mỹ Nhường vợ có sao đâu Con tàu chạy có tốt Là nhờ bả đỡ đầu Đập champagne hạ thủy Cho lắc lư đời nhau Bà lên làm hạm trưởng Ta bớt gánh lo âu Lũ chúng ta sướng nhất Trong đám người địa cầu Làm thêm vài ly nữa Mặc kệ sóng bể dâu Cho tình bạn xanh mãi Chẳng bao giờ bạc đầu. Đoạn kết viết xong 20 tháng 07 năm 2008 nguyễn đình hoàng |
|
|
(1) Sang Tây: Nước Mỹ ở Tây bán cầu (2) Đại Nam Quốc: Mượn chữ trong cụm từ Đại Nam Quốc Âm Vị Tự tên cuốn tự điển do Huỳnh Tịnh Của biên soạn. (3) Đằng vân giá vũ: Bay theo mây ngồi trên mưa (4) Ăn đong: Gạo ăn mua từng bữa (5) Ao chung: Biển Thái Bình Dương giữa Mỳ và Việt Nam (6) Năm triệu người đã chết: Cuộc chiến Việt Nam theo nhiều thống kê đã cướp đi sinh mạng 5 triệu người chưa kể khoảng nửa triệu thuyền nhân bỏ mình trên biển. Cũng có nhiều thống kê ước tính khoảng hơn ba triệu người. Về phía nhà nươc Việt Nam thì chưa bao giờ đưa ra bất cứ một thống kê chính thức nào. Người ta chì biét cách đây gần chục năm qua báo chí, số hàì cốt các cán binh đã quy tâp được (tập trunng về nghĩa trang được) là gần 1 triệu rưỡi. Đó là chưa kể đến số thương vong của Quân Đội Miền Nam và dân thường của cả hai miền Nam-Bắc. (7) Bức tường đen ... khoảng tối sau lưng: Tổng Thống Hoa Kỳ Bill Clinton, trong diễn văn đọc tại đại học Tổng Hợp Hà Nội nhân chuyến viếng thăm Việt Nam ngày 17 tháng 12 năm 2000 có đoạn đại ý: “Ở bên Mỹ có một bức tường đen ghi tên 58000 chiến binh Mỹ hy sinh trên chiến trường Việt Nam. Tôi nghĩ đến 3 triệu linh hồn người Việt Nam bên kia bức tường đen của cả hai miền Nam Bắc đã dũng cảm chiến đấu cho một nước Việt Nam đang tiến dần đến tự do dân chủ hiện nay.“ (8) Charlie: Căn cứ hỏa lực mang mẫu tự C thường được đọc là Charlie trong liên lạc âm thoại, nơi cố Đại Tá Nhảy Dù Nguyễn Đình Bảo trúng đạn pháo quân đội Bắc Viêt và đã hi sinh. (9) Cá Kình Nhật Tảo: Hộ Tống Hạm Nhật Tảo HQ-10 chìm trong cuộc thủy chiến với Hải Quân Trung Cộng tại quần đảo Hoàng Sa. Hải quân Thiếu Tá Ngụy Văn Thà chết theo chiến hạm, hạm phó Nguyễn Thành Trí cùng 24 chiến sĩ khác hy sinh và 28 chiến sĩ mất tích. Ngoài ra các chiến hạm khác có 3 chiến sĩ hy sinh, 01 bị thương, 02 nhân viên người nhái chết trên đảo, 28 quân nhân Hải–quân, Lục quân và Địa phương quân bị bắt làm tù binh. (Can tường trong chiến bại.Tác giả Phó đô đố Hồ-văn Kỳ-Thoại) (10)Thương những người ... vết nhơ để ngàn sau: Sau 30-4-1975 tất cả các nghĩa trang của quân đội miền Nam Việt Nam đều bị triệt phá. Cho đến cuối năm 2007 thì chính quyền Cộng Sản Việt Nam mới có quyết định “dân sự hoá” nghĩa trang quân đội Biên Hoà, giao cho tỉnh Biên Hoà quản lý. Đó cũng chỉ là một cách làm mất hoàn toàn tăm tích nghĩa trang mang tính di tích của cuộc nội chiến. (11) Chân Ngụy: thật và giả. (12) Chuyện xưa Tư Mã Ý: Tư Mã Ý sau nhiều lần bị Khổng Minh đuổi chạy thất điên bát đảo, biết nếu Khổng Minh còn sống, mình không có hi vọng thắng được. Một lần Tư Mã Ý bắt được một tên quân Thục, y muốn biết Khổng Minh sinh sống và làm việc ra sao, tên quân ấy trả lời: “Thừa Tướng ngày quên ăn đêm quên ngủ lo lắng mọi việc chiến trận binh lương, cả đến việc triều chính trong ngoài, gần như không có thì giờ nghỉ ngơi.” Tư Mã Ý đắc ý cười thầm trong bụng:”Vậy là Khổng Minh sẽ chết trước ta, và ta sẽ thắng.” (13) Tưới rượu: Phong tục Việt Nam khi đốt vàng mã thường tưới rượu để mời người chết. Về sau những người uống rượu nhất là ở phía Nam đều rót một ly rượu xuống đất trước bữa tiệc gọi là “mời những anh em khuất mặt” (14) Jango: anh hùng đơn độc trong phim cao bồi Mỹ. Chàng Cảnh nhái bầu: Nguyễn Minh Cảnh, sĩ quan người nhái, Hải Quân Việt Nam. (15) Đập Champagne: Thường trước khi hạ thủy một con tàu người ta chọn một Quý Bà đập chai Champagne vào mũi tàu. ** Trâu trắng: Lời nhân gian, trâu trắng đi đến đâu mất mùa đến đó. |