Anh đã gọi những ngôi sao thần thoại về đối diện lưỡng cực với Hổ Cáp Xoay vòng trong 30 năm di dịch chỉ một nửa sát na Có ai vỗ tay cho tiên nữ say sưa đi vào thạch động Em, có ai đoán được tâm hồn em giữa dải ngân hà Anh đón bắt một tinh thể nhỏ nhưng rất ương ngạnh Bỏ vào đêm đen để nghe tiếng nghịch ngợm của trẻ thơ Ôi loài tinh tú nào đã làm huyền thoại Đưa Anh đi mãi để tìm một vầng trăng Trăng nào cũng tròn Mà Em thì vời vợi, sao cho thấy nhớ thương được từ căn thủy Sao thấy được lũ đầu trâu mặt ngựa đang uống máu hôi tanh. Dân lành thấp thỏm chờ đợi anh hùng. Vũng nước nào cũng thế, có Bá Nha Tử Kỳ cũng đành chịu. Vì tên Anh không biết đọc, biết nói. Anh chỉ thấy nghẹn ngào một thời ngọt lịm Trên thân thể nuột nà của em Và hết. Chấm dứt một đời lang bạt kỳ hồ Có ai nhỏ giùm giọt nước mắt lưu ly xuống linh hồn anh đâu? Có không hay chỉ tiếng thở dài còn lại Lạc lõng như sao khuya lẻ loi rớt vội trên bầu trời xám đục Linh hồn ai đó đang ra đi giữa biển khơi! ngô thiện tánh |