Thương cho Anh quá cơ hàn Vuốt râu, râu chửa mọc lan nửa đời Ngỡ ngàng những sợi tóc nâu Ai đem ra để nhuốm màu thời gian Thương cho Anh quá tồi tàn Rượu trong quán lạ nốt đàn ngũ âm Ai đời lại hỏi tri âm Bình khô lửa tắt đèn chong mấy giờ? Thương cho Anh một kẻ hèn Quanh đi quẫn lại như bàn cối xay Giận cho một lũ cuồng say Uống tanh máu lệ cũng quay quẩn đời Thương cho tiếng hát nửa vời Cất lên hạ xuống một đời tỉnh say Thương cho Anh, đắng cay này Cung đàn đã lỡ biết ngày nào phai! ngô thiện tánh |