Trang mở đầu || LVChâu Tâm thư || CVThành Những ngày xưa cũ || NXDục Hổ Cáp 2 - năm mươi năm nhìn lại || NTTánh Đệ Nhị Hổ Cáp || NVSáng Để tưởng nhớ những ngày đã qua || NXDục Cán bộ 20 || NXDục Thực tập Đệ thất Hạm đội || HC2 Kỷ niêm 50 năm ĐNHC ra khơi || NVHuấn Mỗi chấm thiên văn nhớ hải đài || NĐHoàng Ngựa Trận || MTĐắc Tình em áo trắng || NVMười Một góc nhìn về Thơ || NVSáng Mong || NXDục Đào hoa Y cựu Tiểu đông phong || VVTâm Đêm đi giửa Sài Gòn || NĐHoàng Em đến thăm anh một chiều mưa || VVTâm Một thời bên phố || NVSáng Đổi đời || PVHùng Webex meetings KN50NRK || TTĐức Tưởng niệm Cố HC2 || LVChâu


Đêm đi giửa Sài Gòn

Tôi đi giữa Sài Gòn hai giờ khuya
Những chiếc xích lô lẻ lời bắt đầu đưa rước mối
Đêm đã lui
Và ngày đã tới
Với những con người
Lương thiện thật thà
hay giả dối lưu manh
Bọn cướp giật dẫu lộng hành
Thì hầu hết nhân dân
Vẫn phải ra đường .....
..... Kiếm sống
Với một ngày âu lo hy vọng
Với đủ vị ngọt bùi
Vị chua cay
Chát đắng
Vị cuộc đời
Đang xao động trước bình minh
Tôi đi giữa Sài Gòn trong êm ả đêm xanh
Mà lòng cứ xôn xao với trăm nghìn trăn trở
Ai dậy sớm đi làm
Ai trở về nhà sau ca đêm vất vả
Có thấy hương đêm thoang thoảng giữa lòng mình
Có căng phồng đôi lá phổi thanh xuân
Để hưởng chút hương lành buổi sớm
Hay vẫn cứ vội vàng theo nhịp sống
Mà quên đi bao ơn ích đời thường
Ơi nắng sớm mưa chiều
Ơi những giọt sương
Những cơn gió nồm nam
Gió đông gió bắc
Để lại trong ta bao điều thân mật
Mỗi ngày qua gợi chút nhớ, chút thương
Những ngõ hẹp bùn lầy
Những con phố thênh thang
Những em bé trần truồng
Những lòng đường loang lổ
Những con người,
Sống lây lất giang
Ngửa nón xin ăn
Lề đường góc phố
Vẫn mỗi ngày nhắc nhở trong ta
Chút tình thương
Lòng nhân ái sót xa
Những kiếp phù sinh giữa bến bờ ảo vọng
Ơi Sài Gòn đã cho ta sống
Đã cho ta tròn rung động một con người
Biết đau thương
Căm giận
Biết mỉm cười
Ngay cả lúc cuộc đời tăm tối nhất
Ơi Sài Gòn đẹp như trang sách ước
Vẫn mỗi ngày chờ đón phút bình minh
Tôi vẫn đi giữa Sài Gòn những êm ả đêm xanh
Để mong thấy Sài Gòn có những ngày nắng đẹp
Một Sài Gòn bình yên
Dịu dàng,
Khép nép
Một Sài Gòn
Xôn xao,
Sôi nổi
Chân tình
Một Sài Gòn bao gái lịch trai thanh
Chở tình yêu bằng Honda - xe đạp
Cơn gió chiều lên bay cuống cuồng sợi tóc
Cánh tay ai che ánh mắt nụ cười
Ơi Sài Gòn bao xao xuyến lòng tôi....
Trang sách ước mở ra rồi
Bổi hổi
Bồi hồi
Chìm vào nỗi nhớ
Đã xa hẳn rồi ư?
Sài Gòn trong mơ ngày cũ.
Hòn Ngọc Viễn Đông rực rỡ giữa hồn người
Cho nỗi buồn ray rứt mãi...
Ý thơ tôi

Sài Gòn - Thu 1997
NĐHoàng









Viết thêm về trường hợp ra đời của bài thơ :
Hai giờ sáng một ngày cuối tháng 10-1997, tôi chở bà xã trên chiếc Honda 78 đi làm, hướng từ ngã ba đường 3-2 ( Trần quốc Toản cũ ) và đường Nguyên Chí Thanh (đường 48 cũ ) đến bùng binh Minh Phụng. Vừa ngang qua cửa Chùa Gò ( Phụng Sơn Tự ) thì nghe tiếng hô cướp ..cướp .trước rạp Quốc Thái, xéo bên kia đường phía trước. Từ nơi này, một bóng người phóng xe đạp băng qua đường, chạy về phía chúng tôi. Phía sau một chiếc xích lô và vài người khác đuổi theo. Thấy xe tôi chạy trờ tới thiếu niên ăn cướp vội quành xe lại và bị bắt. Tôi dừng xe lại chỗ đám đông và được biết, cậu này giựt bông tai của chị ngồi trên xích lô chở mối đi chợ sớm. Dân phòng và một vài người dân tra hỏi và lục soát thủ phạm, rọi đèn pin kiếm quanh khu vực nhưng không thấy tang vật. Một dân phòng cười cười, cất giọng cũng có vẻ giang hồ lắm “Nuốt rồi phải không,"bốc vãng" ( cướp giựt vàng - tiếng lóng giang hồ) kiểu này về công an vài ngày cũng phải ị ra thôi ". Rồi công an phường 2 quận 11 tới đưa người bị hại và thủ phạm về trụ sở đầu đường Minh Phụng làm biên bản. Câu chuyện không có thêm chương "Kết cục ra sao Xin xem hồi sau sẽ rõ.” Nhưng bài thơ thì nhờ thế được ra đời, coi như kết cục vậy.



Bản quyền © ĐặcSan2020 K.20 SQHQ/NT

[ Trang Hải Trình ]